GIẤC MƠ TRƯỜNG SINH VÀ CÁI CHẾT BÍ ẨN CỦA TẦN THỦY HOÀNG

Luôn ám ảnh về loại chết, Tần Thủy Hoàng luôn luôn khao khát tìm kiếm một cách thức trường sinh. Tuy nhiên, khao khát này hình như lại khiến cho vị hoàng đế china sớm trở về trái đất bên kia.

Bạn đang xem: Tần thủy hoàng #1: bí ẩn về vị hoàng đế thâu gom lục quốc

NỖI ÁM ẢNH CÁI CHẾT

Tần Thủy Hoàng sinh vào năm 259 TCN. Ông là vị vua lắp thêm 36 của nước Tần với là fan đầu tiên hoàn thành thời kỳ Chiến quốc, thống độc nhất Trung Quốc. Kế vị cha, ông lên ngôi vua từ thời điểm năm 13 tuổi và trở thành hoàng đế ở tuổi 38.

Sau khi chinh phục 6 nước chư hầu, Tần Thủy Hoàng từ đặt mang đến mình tên tuổi Thủy hoàng đế với mục đích chứng minh rằng đơn vị Tần to con hơn những triều đại khác.

Tần Thủy Hoàng là bạn bị ám hình ảnh bởi cái chết. Ông sẽ cho xây cất một hệ thống đường hầm với nhiều lối đi ngầm vào cung điện của chính bản thân mình và chỉ dịch chuyển trong thành qua hệ thống này. Tần đế biết tới đã xây đắp một hoàng cung dưới lòng đất, với kết cấu loài kiến trúc giống như và diện tích s bằng 1/3 hoàng cung thật trên mặt đất để tránh nguy hại bị ám sát.

Sự ám ảnh cái chết thậm chí khiến cho Tần Thủy Hoàng khi bắt đầu lên ngôi độ tuổi 13 sẽ ra lệnh gây ra lăng mộ đẩy đà dưới sâu dưới lòng đất tại núi Ly Sơn, tỉnh giấc Thiểm Tây để sẵn sàng cho cuộc sống thường ngày vĩnh hằng ở quả đât bên kia.

Sau 38 năm xây dựng với hơn 700.000 công nhân và thợ thủ công lành nghề, khu lăng chiêu mộ này bắt đầu được trả thành. Theo thống kê thăm dò khảo cổ bắt đầu nhất, lăng chiêu tập Tần Thủy Hoàng nằm ở vị trí phía Bắc dãy núi Ly Sơn, thức giấc Thiểm Tây, Trung Quốc, bao gồm chiều dài 260m từ bỏ Đông qua Tây với rộng 160m từ bỏ Bắc sang trọng Nam. Cùng với tổng diện tích s 41.600 m2, tương đương diện tích s 5 sân đá bóng quốc tế, đấy là lăng mộ lớn số 1 trong triều đại Tần và Hán.

Theo Sử cam kết của sử gia tư Mã Thiên, khu lăng mộ chứa nhiều cung điện và đồ tạo thành tác, châu báu quý hiếm. Hai dòng sông Trường Giang với Hoàng Hà chảy vào biển lớn cũng được mô phỏng trong ngôi mộ bằng cách sử dụng thủy ngân.

Phần sàn lăng mộ diễn đạt các con sông và đặc điểm đất liền, phần trần phía bên trên là hình trang trí những chòm sao bên trên trời. Ý tưởng này biết đến để Tần Thủy Hoàng tiếp tục cai trị vương quốc ngay cả khi sang quả đât bên kia.

Mặc dù sẵn sàng rất góc cạnh cho cuộc sống ở bên kia thế giới, tuy vậy về trong thời gian cuối đời, Tần Thủy Hoàng lại bỗng ngột đổi khác ý định, ý muốn trở thành bạt mạng cùng với triều đại và cơ đồ nhưng ông thiết kế và xây dựng nên.

Theo Sử ký, sự biến đổi này hầu hết do tác động ảnh hưởng từ phần lớn sự kiện cùng cả giấc mơ nhưng mà Tần đế tin là điềm báo "lành ít, dữ nhiều" về vận mệnh của chính mình cũng như ở trong phòng Tần. Đó cũng chính là lúc khát vọng trường sinh bạt mạng trỗi dậy trẻ trung và tràn trề sức khỏe trong vị hoàng đế trước tiên của Trung Quốc, thúc đẩy Tần đế bằng mọi giá tìm ra "thuốc ngôi trường sinh".

CUỘC TÌM KIẾM "THUỐC TRƯỜNG SINH"

Các công ty khảo cổ trung quốc phát hiện các phiên bản chiếu chỉ minh chứng hoàng đế Tần Thủy Hoàng luôn khao khát tra cứu kiếm thuốc "trường sinh bất tử". Kết luận này được chuyển ra sau khi các nhà khảo cổ tiến hành nghiên cứu 36.000 thẻ mộc tìm thấy năm 2002 ở lòng một giếng nước tại hồ nước Nam, Trung Quốc, được xem như là chiếu chỉ của Tần Thủy Hoàng. Trong đó, ông yêu thương cầu những quan chức địa phương ra sức kiếm tìm kiếm một phương thuốc trường sinh bất tử.

"Mệnh lệnh này của Tần Thủy Hoàng đã được ban ba rộng rãi, tới cả những ngôi xã ở biên cương hoặc các vùng xa xôi, hẻo lánh nhất", Zhang Chunlong, nhà nghiên cứu và phân tích thuộc viện nghiên cứu tỉnh hồ nước Nam, mang lại biết.

Thông tin trên thẻ gỗ cũng mang lại biết, quan lại địa phương với dân bọn chúng từng rất lo sợ vì ko thể tìm được phương thuốc quý nào vì vậy để dâng hoàng đế. Trong các hàng ngàn thẻ gỗ, một thẻ cho biết một ngôi xã tên Duxiang đang thành thật chính thức chưa tìm ra cách thức dù đã cố gắng tìm kiếm. Một ngôi làng không giống tên Langya trình báo tất cả một loại thảo mộc trường đoản cú ngọn núi ở địa phương có thể đáp ứng ước muốn của Tần Thủy Hoàng.

Tần Thủy Hoàng đã tìm đến hàng nghìn phương sĩ (hay pháp sư) từ các nước chư hầu cũ, trong số ấy có pháp sư tên trường đoản cú Phúc của nước Tề, để lập một đội nhóm phụ trách việc tìm và đào bới kiếm thuốc trường sinh. Sau chuyến vượt biển lớn tìm thuốc trường sinh đầu tiên không tất cả kết quả, trường đoản cú Phúc trở về và tâu rằng vẫn tìm thấy hòn đảo Bồng Lai, vị trí đây gồm thần tiên sở hữu thuốc ngôi trường sinh, nhưng hy vọng lấy được thần dược phải tất cả lễ vật tất cả 3.000 đồng nam, đồng nữ.

Ở lần tiếp theo, từ bỏ Phúc yêu cầu phải bao gồm cung bự và vũ khí để đuổi cá kình cản mặt đường trên biển. Tần đế đã cấp tốc chóng đáp ứng nhu cầu những yêu ước này cơ mà không mảy may nghi ngờ. Tuy nhiên, ở chuyến hành trình cuối cùng, do không tìm thấy dung dịch trường sinh, từ bỏ Phúc và đoàn tùy tùng không trở lại và biết tới lưu lạc mang lại Nhật Bản.

Thủy Hoàng vẫn chờ tin trường đoản cú Phúc vào vô vọng. Năm 211 TCN, khoảng 8 năm sau khi Từ Phúc "một đi ko trở lại", một thiên thạch đang rơi xuống địa chỉ Đông Quận, 1 phần của giáo khu nước Tần tiếp gần cạnh giữa 2 nước Tần - Tề, nay thuộc thành phố Bộc Dương, thức giấc Hà phái mạnh (Trung Quốc). Bên trên thiên thạch này còn có khắc 7 chữ nói rằng hoàng đế sẽ chết và nước nhà sẽ phân chia lại. "Điềm báo" này khiến cho Tần đế tức giận với càng vội vàng tìm kiếm thuốc trường sinh.

NGỘ ĐỘC "THUỐC TRƯỜNG SINH"?

Người trung quốc cổ đại quan tiền niệm, sông thủy ngân có thể ban cho ai đó một sự sống bất tử. Chắc hẳn rằng chính lòng tin này khiến cho Tần Thủy Hoàng nuốt thủy ngân sẽ được trường sinh. Tuy nhiên, năm 210 TCN, Tần Thủy Hoàng đang đổ dịch nặng trong những lúc đi tuần du sinh hoạt phía Đông. Ông uống dung dịch của một trong những pháp sư sẽ luyện dung dịch trường sinh, bị lan truyền độc thủy ngân thừa liều và khuất ngay lập tức.

Các cận thần nỗ lực che giấu nhà vua đã chầu ông vải càng lâu càng tốt. Ông được đem về kinh thành bởi kiệu bao bọc kín và ngụy trang bằng cá ươn để đậy mùi tử thi. Thậm chí, hoàng đế vẫn được dựng ngồi trong kiệu với thức ăn như thể đang ăn. Chỉ khi về đến gớm thành Hàm Dương, triều đình mới thông tin hoàng đế đang băng hà.

Theo các ghi chép, Tần Thủy Hoàng hoàn toàn có thể đã qua đời bởi ngộ độc thiết yếu loại "thuốc trường sinh". Trong lúc đó, dù không tồn tại tư liệu lịch sử dân tộc cụ thể, nhưng những nhà sử học tập tin rằng hoàng đế nhà Tần mắc những loại căn bệnh cũng phần nào khiến cho ông đoản mệnh.

Một lý do khác được hiểu Tần đế thao tác làm việc quá sức, cơ thể suy nhược. Theo "Sử ký", Tần Thủy Hoàng thường xuyên thức đêm để lo câu hỏi triều chính. Rộng nữa, sau khoản thời gian Tần Thủy Hoàng thống tuyệt nhất thiên hạ, ông còn triển khai 5 chuyến du ngoạn quy tế bào lớn, vết chân của ông sẽ đặt mang đến hầu khắp những ngõ ngách của Trung Quốc. Khối lượng các bước lớn cùng với chuyến đi thuyền dài ngày có thể khiến vị nhà vua này lao lực.

Tuy nhiên, đây new chỉ là hầu hết suy luận của các chuyên viên thông qua tư liệu cùng sử sách. Suốt hơn 2000 năm qua, các nhà khoa học và khảo cổ ko thể xác định nguyên nhân thực sự khiến Tần đế băng hà. Điều này là do họ vẫn không thể mày mò phía sâu vào lăng chiêu tập và không thể tiếp cận được vị trí đặt thi hài Tần Thủy Hoàng.

Các nhà khảo cổ trung quốc đã phát hiện nay lăng chiêu mộ Tần Thủy Hoàng vào ngày xuân năm 1974 sau khi một vài nông dân vẫn đào giếng ngay gần Tây An vạc hiện một loạt tượng binh sỹ làm bằng đất sét với kích cỡ tương đương bạn thật. Sau khá nhiều thập niên khảo sát, những nhà khảo cổ thừa nhận định, đó là một trong những phần trong lực lượng gồm 8.000 chiến binh đất nung bảo vệ vòng kế bên cho lăng tuyển mộ Tần Thủy Hoàng. Chúng ta cũng xác định sự trường thọ của một hoàng cung nằm sâu hàng trăm mét dưới lòng đất.

Tuy nhiên, đến nay, khu vực lăng chiêu tập này vẫn là một nơi được xem là gần như "bất khả xâm phạm" vì chưng nhiều lý do bao hàm cả về kỹ thuật và yếu tố trọng tâm linh.

Sau lúc Tần đế qua đời, nước nhà sớm rơi vào cảnh hỗn loạn bởi vì tranh giành ngôi báu giữa những thế lực. Trong cuộc đời mình, Tần Thủy Hoàng từng cho rằng triều đại của chính bản thân mình sẽ cai trị trung quốc 10.000 nắm hệ nhưng lại sự thực, sau chết choc của ông, triều đại nhà Tần kéo dãn dài không đến 3 năm.

Về cuộc đời của Tần Thủy Hoàng Doanh thiết yếu - vị Hoàng đế thứ nhất của Trung Hoa, người vẫn thường được xem như là "đệ độc nhất bạo chúa"


*

Một trong các vị vua nổi tiếng hàng đầu trong không chỉ là lịch sử trung hoa mà còn trên cả rứa giới, chắc hẳn rằng chính là Tần Thủy Hoàng - vị hoàng đế đầu tiên. Ông là người trước tiên thành công trong việc thống độc nhất Trung Nguyên dưới một quyền giai cấp trực tiếp nhất sau hàng nghìn năm phân liệt. Ông được xem là người vẫn đặt nền móng mang đến 2000 năm lịch sử vẻ vang tiếp theo của Trung Quốc. Với một vài người, ông là một trong thiên tài với khoảng nhìn rất là xa rộng, là một trong những trong số những Hoàng đế khổng lồ nhất. Tuy nhiên với nhiều người dân khác, Tần Thủy Hoàng lại tồn tại với hình ảnh một fan độc đoán, siêng quyền và tàn bạo. Vậy thực sự ta nên đánh giá về Tần Thủy Hoàng ra sao? Ông là “đệ tốt nhất bạo chúa”, hay một vĩ nhân đi trước thời đại? xuất xắc trong thiết yếu con người vị Hoàng đế trước tiên này, có cả hai máy ấy? Hãy cùng mày mò thông qua nội dung bài viết sau.
*

Tần Thủy Hoàng tên thật là Doanh Chính, là bé của Tần Trang Tương Vương. Sử cam kết - Tần Thủy Hoàng phiên bản kỷ chép rằng Doanh chính sinh vào năm Tần Chiêu Tương Vương vật dụng 48, tức năm 259 TCN tại Hàm Đan, đế kinh nước Triệu. Doanh chính sinh ra giữa thời Chiến Quốc, loạn lạc cuộc chiến tranh liên miên; Thiên tử bên Chu đang suy yếu nặng từ lâu, các nước chư hầu trỗi dậy xâm chiếm thôn tính lẫn nhau. Số nước chư hầu đầu thời Chu gồm đến mấy trăm nước, tuy vậy trải trải qua không ít năm lếu chiến, cho thời Chiến Quốc chỉ với lại độ rộng chục nước. Trong những đó, tất cả 7 nước khỏe khoắn nhất, mà lịch sử vẻ vang gọi thông thường là Chiến Quốc Thất hùng: Tần, Triệu, Hàn, Ngụy, Tề, Yên, Sở. Thời gian bấy giờ, Tần đang là nước hùng khỏe khoắn nhất. Kể từ sau khi vận dụng biến pháp yêu quý Ưởng thời Tần Hiếu Công khoảng một vậy kỷ trước đó; nước Tần trở bắt buộc cường thịnh, tiếp tục cho quân tấn công, đánh thành chiếm đất của các nước khác.
Cha của Doanh đó là Doanh Dị Nhân, là con trai thứ 10 của An Quốc quân Doanh Trụ - thái tử nước Tần. Dị nhân không nên con trưởng, lại chưa hẳn đích tử, mang lại nên thời cơ được lập làm trữ quân vốn gần như là không có. Tuy vậy, thân là tông thất, siêu nhân vẫn phải thực hiện bổn phận của mình; trong trường hợp này là lịch sự nước Triệu làm bé tin. Ở thời Chiến Quốc, vấn đề trao đổi con tin giữa những nước là chuyện hết sức bình thường. Vua nước mạnh hy vọng nước yếu thờ mình, thường sai con cháu và bề tôi hiển quý sang làm nhỏ tin. Ở chiều ngược lại, vua nước yếu sợ hãi nước khỏe khoắn đánh mình buộc phải cũng cho bé và bề tôi hiển quý sang có tác dụng tin. Hai nước đồng bậc cũng làm cho như vậy, bởi nhiều mục đích nữa. Nhìn chung, việc để tông thất sang trọng nước không giống làm nhỏ tin là chuyện không thể lạ lẫm. Doanh dị nhân anh hùng cũng chưa hẳn được giao trách nhiệm hay gì cả, cơ mà chỉ đơn giản là vâng lệnh qua một nước chư hầu làm bé tin, ở đó là nước Triệu. Mẹ của siêu nhân vốn ko được An Quốc quân sủng ái, cho nên ông sớm bắt buộc sang nước Triệu làm con tin, mà lúc bấy giờ Tần và Triệu vẫn lúc chiến tranh liên miên, nên dị nhân anh hùng không được nhìn nhận trọng, sống âu sầu mà lúc nào cũng trong tình trạng mạng sống bị doạ dọa. Tình thế càng trở đề nghị nguy cấp, khi vào năm 260 TCN, nước Triệu thua trận tại trường Bình, hầu hết binh quân nhân đầu hàng phần đa bị giết, chỉ chừa lại độ 200 người. Một con tin người Tần như siêu nhân anh hùng lại càng gian nguy hơn lúc nào hết, có thể bị giết bất kể lúc nào. Mặc dù nhiên, dị nhân lại may mắn gặp mặt được Lã Bất Vi - một tay buôn lão luyện và có đầu óc chính trị cực kỳ nhạy bén. Lã Bất Vi đang đánh khá ở siêu nhân anh hùng được một cơ hội ngàn năm gồm một để biến hóa hoàn toàn cuộc đời.
*

Nghĩ là làm, Lã Bất Vi tính kế qua lại kết thân với Dị Nhân; khuyên răn ông tìm phương pháp lấy lòng bao gồm thất của An Quốc quân là Hoa Dương phu nhân. Nguyên nhân là bởi tuy được sủng ái, tuy nhiên bà không có con; bởi vì vậy, nếu dị nhân lấy lòng Hoa Dương phu nhân nhưng xin được làm con nuôi, thì tất ngôi trữ quân sẽ về mình ông. Siêu nhân anh hùng nghe theo, bèn ủy thác mọi bài toán cho Lã Bất Vi. Họ Lã lấy tiền cài của bảo bối lạ, mang sang Tần, xin reviews người chị của Hoa Dương phu nhân để dâng các vật ấy. Nhân đó, Lã Bất Vi kể anh hùng siêu nhân tài giỏi, khôn ngoan, giao hảo với người các nước, đồng chí khắp thiên hạ, khuyên răn bà nhận siêu nhân anh hùng làm con nuôi. Hoa Dương phu nhân hại mình ko con, về sau không có chỗ dựa cần nghe theo, bèn xin với An Quốc quân lập dị nhân làm trữ quân. Nhờ thế, khét tiếng của siêu nhân anh hùng dần lan rộng, mà phiên bản thân Lã Bất Vi cũng rất được tin cẩn hơn, thay đổi tâm phúc của Dị Nhân.
Lã Bất Vi bấy giờ có một fan ca cơ làm cho thiếp thương hiệu là Triệu Cơ, dung mạo dễ thương lại bọn hay múa giỏi. Siêu nhân một lần chạm mặt được, lấy có tác dụng say mê; Lã Bất Vi bèn dưng Triệu Cơ đến ông. Siêu nhân thành thân với Triệu Cơ, sau sinh con trai, viết tên là Doanh Chính.
Về việc này, từ xa xưa đã có tương đối nhiều người đưa ra nghi vấn về thân phận thật của Doanh Chính. Đa số các luồng ý kiến của những sử gia thời cổ số đông cho rằng thực chất Doanh chính là con của Lã Bất Vi, vị lúc kết bạn với Dị Nhân, Triệu Cơ đã gồm mang mấy tháng.
Lã Bất Vi đem người bà xã xinh đẹp, tốt múa trên Hàm Đan, làm việc cùng, biết đã bao gồm mang. Tử Sở (tức là Dị Nhân, vì chưng Hoa Dương phu nhân là bạn Sở, ông hy vọng lấy lòng phu nhân nên đổi tên thành Tử Sở) mang đến nhà Lã Bất Vi uống rượu, trông thấy hết sức thích, nhân vùng lên chúc thọ, tức tốc xin. Lã Bất Vi giận, nghĩ tôi đã phá tán tài sản vì Tử Sở, mong mỏi câu món lạ, bèn hiến người vợ đó. Người bà xã giấu bài toán có mang, đến kỳ sinh nở, hiện ra Chính, Tử Sở bèn lập thiếu nữ làm phu nhân.
*

Tuy nhiên, số người phản trái lập luận ấy cũng không ít, bởi vì nếu như Triệu Cơ đầy đủ tháng bắt đầu sinh Doanh Chính, nhưng mà bảo là trước đấy vốn đã sở hữu thai; vậy có nghĩa là bà mang thai phải đến 12 tháng. Câu hỏi này rõ ràng phi lý, thiếu căn cứ. Lời đồn thổi này sinh ra chắc hẳn rằng là bởi vì Triệu Cơ vốn từng có tác dụng thiếp của Lã Bất Vi, rồi bắt đầu thành thân với Dị Nhân. Hơn nữa, ta biết rằng trong tương lai nhà Tần không tồn tại được lâu, sĩ phu các nước bị Tần diệt vốn căm giận Tần Thủy Hoàng, phải càng ra sức xác minh tin đồn. Mục đích đó là để bỉ báng Tần Thủy Hoàng, cho ông là con của thương nhân - tầng lớp khôn cùng bị coi thường trong thôn hội phong kiến. Tuy vậy thì lời đồn thổi Doanh chính là con của Lã Bất Vi vẫn được tin theo xuyên suốt chiều lâu năm lịch sử, dẫn mang đến việc không ít người dân coi nó là thật. Tuy vậy, câu hỏi này nói cho cùng vẫn chỉ là lời đồn thiếu căn cứ, và phiên bản thân người trong cuộc là siêu nhân anh hùng cũng thiếu tín nhiệm theo, vẫn dấn Doanh đó là con của mình.
Doanh Chính sinh năm 259 TCN, thì hơn một năm sau xẩy ra việc Tần lại tiếp tục xuất binh tấn công Triệu. Năm 257 TCN, tướng tá Tần là vương Hột rước đại quân tấn công vây thành Hàm Đan, tình vắt nguy ngập. Bạn Triệu ý muốn giết chết Dị Nhân, Lã Bất Vi bèn tính kế, đem xoàn đút lót cho tất cả những người coi giữ, nhờ kia thoát được khỏi thành, tuy nhiên không kịp mang theo Triệu Cơ và Doanh Chính. Hai chị em con bắt buộc bỏ chạy, may dựa vào được bít giấu mà thoát chết, nhưng luôn luôn phải trốn kiêng lo sợ. Siêu nhân về nước rồi, các nước chư hầu cũng phù hợp binh đánh quân Tần giải vây đến Hàm Đan, chiến sự nhất thời yên, nhưng quan hệ mệt mỏi giữa Tần với các chư hầu vẫn còn; vì vậy hai chị em con Doanh thiết yếu vẫn bắt buộc ở lại Triệu.
Năm 250 TCN, Tần Chiêu Tương vương vãi qua đời, hoàng thái tử lên kế vị, tức là Tần Hiếu Văn Vương; siêu nhân anh hùng được phong thái tử. Siêu nhân lúc kia bèn xin được đưa vk con về nước; nhờ này mà hai mẹ con Doanh chính mới ra khỏi nguy hiểm. Hiếu Văn Vương mon mười lên ngôi, đến tháng ba năm tiếp theo đã mất, siêu nhân kế vị, tức là Tần Trang Tương Vương, Doanh bao gồm được lập làm cho Thái tử. Cơ hội này, Lã Bất Vi cũng khá được phong có tác dụng Tướng quốc, tước đoạt Văn Tín hầu, hưởng trọn lộc mười vạn hộ ngơi nghỉ Hà Nam. Trang Tương Vương sinh hoạt ngôi được 3 năm thì mất, Doanh bao gồm mới 13 tuổi, lúc đó được đưa đăng vương vương nước Tần. Lã Bất Vi rứa trong tay toàn bộ triều chính, được tôn xưng là Trọng phụ.
*

Có thể thấy thực ra cuộc đời Doanh chủ yếu ngay từ nhỏ tuổi vốn đã không vui tươi gì. Bắt đầu 2 tuổi đã gặp gỡ nạn đề nghị cùng mẹ chạy trốn, lúc nào thì cũng nơm nớp lo sợ; yêu cầu đến 10 tuổi bắt đầu được đón về Tần, với ta tất cả thể chắc chắn rằng là vào ngần ấy năm sống làm việc Triệu, cuộc sống đời thường không thể vui lòng được. Chắc rằng khoảng thời gian 3 năm có tác dụng Thái tử làm việc Tần khi Trang Tương Vương ngơi nghỉ ngôi là im bình nhất, khi Doanh bao gồm được học tập với hưởng đãi ngộ của một bạn kế vị ngôi vương. Tuy vậy mối nguy không phải không tồn tại, lúc Doanh thiết yếu vướng phải lời đồn không buộc phải con thân sinh của Trang Tương Vương. đề cập cả lời đồn thổi này gồm không đúng, thì Doanh chủ yếu cũng vẫn cần chịu giờ có bà mẹ là lứa tuổi thấp kém, không xứng danh kế ngôi. Cố gắng rồi bắt đầu 13 tuổi thì vua thân phụ mất, Doanh thiết yếu được đưa lên ngôi; cơ mà kỳ thực chỉ như một món đồ trang trí, bởi vì hết thảy quyền lực đều phía bên trong tay tướng mạo quốc Lã Bất Vi.
Lã Bất Vi cố gắng được tuyệt đỉnh quyền lực, thế nhưng Doanh Chính vẫn chính là vua, và những thế lực cỗ vũ tông thất nước Tần chắc chắn là không ước ao để quyền lực rơi vào tay tín đồ khác. Bạn dạng thân Tần vương vãi Chính chắc hẳn rằng cũng không muốn mãi là một vị vua bù nhìn; cho nên có thể tin rằng trong suốt trong thời hạn chưa trưởng thành, Tần vương sẽ tích cực thu hút tông thất, quan lại lại để chờ thời cơ thu lại quyền lực từ phe cánh của Lã Bất Vi.
Doanh chính nối ngôi Tần vương vãi năm 247 TCN, khi đó mới ngay gần 13 tuổi; cho nên vì vậy triều thiết yếu đều bên trong tay Lã Bất Vi. Lã Bất Vi được thăng lên làm Tướng quốc, có thể coi là tín đồ cai trị thực tế của nước Tần. Nói theo một cách khác là chúng ta Lã quả thực là 1 trong những tay mến nhân bao gồm một ko hai, khi đồng ý rủi ro mà đầu tư vào “món hàng sệt biệt” là Doanh Dị Nhân; dựa vào vậy nhưng leo lên vị trí tột bậc trong triều đình nước Tần. Thành tướng quốc rồi, Lã Bất Vi ao ước học theo hầu hết quý tộc nổi tiếng ở những nước khác, cũng chiêu hấp thụ kẻ sĩ mọi nơi, đối đãi vô cùng hậu. Số thực khách hàng của Lã Bất Vi đông tới hàng ngàn, với họ Lã biến chuyển một thế lực đáng gờm nghỉ ngơi nước Tần. Lã Bất Vi còn cho các môn khách hàng viết hết đa số điều chúng ta biết, tập hòa hợp lại thành một bộ sách hơn đôi mươi vạn chữ, call là Lã thị Xuân Thu. Đây là một bộ sách có mức giá trị cao, bao hàm nhiều nghành nghề về những trường phái học thuật, bốn tưởng tự xưa mang đến nay; lại trao đổi cả về đạo trị quốc và thiết yếu trị làng mạc hội. Sử ký kết - Lã Bất Vi liệt truyện còn chép rằng ông đến trưng bày tác phẩm của chính bản thân mình ở cổng thành Hàm Dương, tuyên ba rằng nếu như ai kiếm được lỗi sai nhưng mà sửa được dù duy nhất chữ, cũng thưởng mang lại ngàn nén vàng. Hành vi này của Lã Bất Vi có tía mục đích:
- Đầu tiên, chính là một phương pháp quảng cáo rất dị và mớ lạ và độc đáo cho cỗ sách- vật dụng hai, chính là một phương pháp thăm dò cùng gián tiếp khẳng định quyền lực của mình Lã ngơi nghỉ nước Tần- Cuối cùng, chính vì trong sách gồm bàn đến mức thể chế công ty nước và mô hình cai trị một lúc Tần thống độc nhất vô nhị Trung Hoa, cho nên vì thế có vẻ như Lã Bất Vi muốn trải qua Lã thị Xuân Thu mà ảnh hưởng tới tứ tưởng của Tần vương vãi Chính.
Trong bố mục đích, Lã Bất Vi giành được hai dòng đầu tiên, khi lừng danh của Lã thị Xuân Thu mở rộng khắp các nước chư hầu. Bên cạnh đó, đương thời không có ai đến sửa sách, chưa phải vì sách không tồn tại lỗi sai, tốt vì không có bất kì ai đủ trình độ chuyên môn nhìn ra; nhưng thảy vì họ e sợ quyền lực tối cao của Lã Bất Vi, nên dù có biết cũng không dám nói. Còn về mục đích thứ ba, Lã Bất Vi đã không thành công, khi nhưng mà về sau, những chính sách cai trị của Tần Thủy Hoàng gần như trái ngược hẳn với những tứ tưởng trong Lã thị Xuân Thu.
Lã Bất Vi vắt trọn triều chính, thậm chí có thể coi là người quyền lực nhất nước Tần. Tuy thế, cũng không thể phủ nhận rằng trong số những năm đó, Lã Bất Vi liên tiếp công cuộc Đông tiến của nước Tần khá tốt. Nước Tần liên tục mở những cuộc tiến công vào những nước chư hầu, tiếp tục đà cuộc chiến tranh từ những đời vua trước. Giữa những năm đó, nước Tần cũng không trọn vẹn bình lặng khi vẫn đang còn phản loạn, thiên tai mất mùa. Mặc dù vậy thủy tầm thường đà cải tiến và phát triển vẫn không biến thành khựng lại, nước Tần vẫn giữ địa điểm hùng mạnh bạo nhất, đầy đủ thấy được Lã Bất Vi cũng không hẳn người bất tài, mà thậm chí cũng xứng đáng gọi là một tay chủ yếu trị lão luyện.
Sử ký kết - Tần Thủy Hoàng phiên bản kỷ chép rằng trong 8 năm rứa quyền trước khi Tần vương bao gồm trưởng thành; nước Tần vẫn gần như đặn hễ binh, thu được tương đối thành quả, mà tình hình trong nước không hẳn quá ổn định. Tức thì năm đầu tiên Doanh thiết yếu lên ngôi đã bao gồm phản loạn nghỉ ngơi Tấn Dương, rồi mang lại năm 239 TCN, một fan trong tông thất là ngôi trường An quân Thành Kiểu làm cho phản. Cũng trong những năm ấy, ghi nhấn nạn châu chấu và mất mùa; tuy nhiên Lã Bất Vi thay quyền nước Tần vẫn giải quyết ổn thỏa. Nội loạn bị dẹp yên cấp tốc chóng, mà vấn đề động binh kế bên nước cũng thu được đất đai, khiến cho các nước chư hầu tiếp tục dè chừng. Như vậy, về mặt cai trị, hoàn toàn có thể dành lời khen nhất định cho Lã Bất Vi. Mặc dù nhiên, cũng trong thời hạn đó, Lã Bất Vi đã kết dính những rắc rối tương quan đến Thái hậu Triệu Cơ, với đó cũng đó là cơ sở nhằm Tần vương vãi Chính sau này diệt trừ phe cánh ông ta, thu đem quyền lực.
Sử ký - Lã Bất Vi liệt truyện bao gồm chép rằng Lã Bất Vi vẫn thường vào cung tứ thông cùng với Thái hậu Triệu Cơ. Dần dần Tần vương bao gồm trưởng thành, nhưng mà Thái hậu vẫn cứ liên tiếp tư thông cùng Lã Bất Vi mãi không thôi. Bọn họ Lã dần lo lắng, sợ hãi rằng nếu như cứ tiếp tục thì rất có thể việc bị phân phát giác, mà đến khi ấy thì mặc dù có là tướng tá quốc hay quyền năng to cỡ nào thì cũng không thể cản lại tông thất và các thế lực bạn dạng địa của nước Tần. Vì vậy, Lã Bất Vi new tìm một kẻ sửa chữa mình là Lao Ái, tất cả dương vật lớn để chiều lòng Thái hậu. Lã Bất Vi vờ sai người tố cáo y phạm tội đáng thiến, rồi giả thực hiện mà đưa vào trong cung làm người hầu hạ. Thái hậu được Lao Ái rồi, siêu hài lòng, rất là sủng ái hắn, thậm chí còn đến mức có thai. Sợ Tần vương chính biết chuyện, Thái hậu bèn xin dời sang khu đất Ung sống, tiếp tục cùng Lao Ái tư thông, đến hơn cả có sở hữu sinh con. Nhờ vào Thái hậu chống đỡ, Lao Ái được phong là trường Tín hầu, y cũng nhại lại chiêu tập môn khách, mở bao phủ xây dựng gắng lực, bao gồm phần còn lấn lướt cả Lã Bất Vi. Sử cam kết - Tần Thủy Hoàng bản kỷ chép như sau:
Lao Ái được phong làm cho Trường Tín hầu, ban khu đất Sơn Dương cho ngụ nghỉ ngơi đấy, đông đảo sự về cung thất, ngựa chiến xe, y phục, sân vườn tược, săn phun đều mang ý Ái, quá trình bất nói lớn nhỏ đều bởi vì Ái quyết, lại đổi call quận Thái Nguyên với Hà Tây thành nước Ái.
Đến năm 239 TCN, Tần vương vãi Chính đang đi tới tuổi làm cho lễ cửa hàng (tức là lễ trưởng thành, tiến hành lúc phái nam 20 tuổi). Tần vương làm cho lễ xong, chính thức hoàn toàn có thể nắm duy trì quyền kẻ thống trị nước Tần. Bấy giờ đã có nhiều người phát hiện việc Lao Ái không hẳn hoạn quan, cả chuyện tư thông cùng với Thái hậu. Lao Ái bị phân phát giác, bèn hàng fake ấn tín Tần vương với Thái hậu, tập trung quân quân nhân và môn khách hàng của mình, tiến công vào cung Kỳ Niên sinh sống Hàm Dương. Tần vương vãi nghe chuyện, bèn sai Xương bình quân và Xương Văn quân rước quân tấn công Lao Ái. Phía hai bên giao chiến ngay làm việc Hàm Dương, quân bội nghịch loạn thua kém to; Lao Ái thuộc đồng đảng đều bị tóm gọn hết, sau bị phanh thây thị chúng, tru diệt tông tộc. Hai fan con do Lao Ái cùng Thái hậu sinh ra cũng hầu như bị giết. Đám môn khách của Lao Ái thì bị phát lao dịch, bao gồm đến hơn bốn nghìn đơn vị vì tương quan đến loàn Lao Ái nhưng bị xóa tước vị, đày mang lại đất Thục. Phiên bản thân Thái hậu thì bị đày ra giam lỏng ở khu đất Ung. Lã Bất Vi vày dính dáng đến sự việc Lao Ái ngay lập tức từ đầu, vì vậy bị không bổ nhiệm Tướng quốc, đày về khu đất phong nghỉ ngơi Hà Nam. Về sau, có người nước Tề là Mao Tiêu thuyết phục Tần vương bao gồm nên đón Thái hậu về Hàm Dương, bởi lúc này đối xử khắc nghiệt với bà bầu đẻ sẽ khiến cho danh giờ Tần vương bị ảnh hưởng. Tần vương chính đồng ý, đón Thái hậu về khiếp đô.
Còn về phần Lã Bất Vi, mặc dù đã biết thành cách chức, tuy vậy phần nào quyền năng vẫn còn. Bằng chứng là dù đã biết thành đày về Hà Nam, tuy vậy vẫn có rất nhiều môn khách hàng hỏi thăm. Tần vương tự lúc miễn nhiệm Lã Bất Vi, đã ao ước giết ông ta nhằm rồi, nhưng trong mấy năm trị quốc tất cả công lao, lại được rất nhiều người nói giúp buộc phải thoát chết. Tuy vậy, chứng kiến nhiều người vẫn còn qua lại cùng với Lã Bất Vi, Tần vương vãi đâm giận, bèn trường đoản cú tay viết thư gửi mang lại Lã Bất Vi. Trong thư viết rằng: “Ông gồm công gì cùng với Tần, mà lại được ban khu đất Hà Nam, ăn lộc mười vạn hộ? Ông có thân thích hợp gì với Tần, mà tự xưng Trọng phụ?”. Lã Bất Vi coi thư, từ bỏ biết ý Tần vương mong muốn mình bắt buộc chết, bèn uống dung dịch độc từ bỏ vẫn. Lã Bất Vi bị tiêu diệt rồi, Tần vương vãi vẫn giận, lại nhớ bài toán ngày trước nước Hàn từng cho những người giả làm cho môn khách, lịch sự Tần bày kế ly gián, vì thế ban lệnh trục xuất tất cả môn khách. Một người trong các đó tên Lý Tư, vốn là môn khách đáng để ý nhất của Lã Bất Vi; bèn gởi thư can gián cho Tần vương, trong số ấy bày tỏ rõ tiện ích của việc trọng dụng bạn tài với tương lai của nước Tần. Tần vương chủ yếu đọc xong, bèn bỏ lệnh trục xuất, lại mời Lý Tư trở về và phục chức đến ông.
Với việc hủy diệt tận gốc phe phái Lã Bất Vi và cố kỉnh trọn quyền lực trong tay, Tần vương Chính bắt đầu tiếp tục chiến lược Đông tiến của nước Tần. Trong đó, mục tiêu quan trọng đặc biệt nhất trước mắt chính là tiêu diệt chư hầu, thống duy nhất Trung Nguyên.
Năm 238 TCN, sau thời điểm chính thức cầm cố lấy thực quyền cai trị, Tần vương Chính thường xuyên xúc tiến việc hủy diệt các nước chư hầu nhằm mục tiêu thống duy nhất Trung Nguyên. Sau rất nhiều năm cuộc chiến tranh liên tục, toàn thể các nước chư hầu hồ hết đã suy yếu, không còn nước nào đầy đủ mạnh để gia công cán cân đối trọng với nước Tần. Tuy nhiên, những nước khác vẫn hay liên minh với nhau để ngăn chặn đà Đông tiến của Tần. Đối phó với kế hoạch hợp tung của những nước chư hầu, Tần vương Chính liên tục sử dụng sách lược “viễn giao cận công” từ thời Tần Chiêu Tương Vương. Cốt yếu của sách lược này là hòa hoãn giao hảo với những nước ngơi nghỉ xa, không giáp biên cương với Tần; triệu tập binh lực tấn công các nước mạnh dạn hơn ở trung tâm Trung Nguyên. Nước Tần từ bây giờ liên minh với nhì nước làm việc phía đông là Tề với Yên; tạm bợ hòa hoãn với Ngụy với Sở; tập trung mũi tiến công với Hàn và Triệu.
Năm 234 TCN, nước Tần lên kế hoạch liên tiếp tấn công vào Hàn; nhưng nhận biết Triệu gồm ý định xuất binh cung cấp nên đổi mục tiêu. Tần vương thiết yếu cử trả Nghĩ có tác dụng tướng, đem quân đánh bình dương của Triệu. Tướng tá Triệu là Hỗ Triếp bị giết, mười vạn quân bị tiêu diệt. Đến năm sau đó, rước được đất Nghi An, tỉnh bình định được Bình Dương, Vũ Thành của Triệu. Nước Hàn sợ hãi hãi, Hàn vương vãi An cử Hàn Phi đi sứ nước Tần xin hòa hoãn và làm bề tôi. Tần vương từng phát âm sách của đất nước hàn quốc Phi, cực kỳ thích đạo trị quốc của ông, có ý hy vọng dùng nhưng chưa thật tin tưởng. Lý Tư, Diêu đưa vốn ganh ghét Hàn Phi đề nghị dèm pha với Tần vương, nói rằng Hàn Phi trung thành với Hàn, độc nhất vô nhị định không theo Tần; nếu thả mang đến về, lâu ngày thành mọt lo. Hai fan xúi Tần vương search cớ thịt Hàn Phi đi. Tần vương cho là phải, bèn rước Hàn Phi nhốt lại nhằm trị tội, ông muốn gặp gỡ để biện bạch mà lại không được, vì chưng bị Lý tư cản trở. Sau, Lý Tư cho tất cả những người đem thuốc độc đến bắt Hàn Phi tự tử. Tần vương sau khoản thời gian cho bắt Hàn Phi, gồm ý hụt hẫng muốn thả ra, tuy nhiên không kịp. Hàn Phi chết ở Tần, Hàn vương vãi An từ biết sức không địch nổi bèn xin làm bề tôi. Đến năm 230 TCN, Tần vương không đúng Nội sử Đằng mang quân tiến công thẳng vào kinh thành Dương Địch, bắt Hàn vương vãi An rước về. Nước Hàn diệt vong, bị Tần nhập làm quận Dĩnh Xuyên.
Sau khi diệt Hàn, mục tiêu tiếp theo là Triệu. Nước Triệu trước kia vốn đã đề xuất nhiều lần chống đỡ phần lớn đợt tấn công thường xuyên của Tần, tuy có lần thắng được tuy vậy quốc lực vốn vẫn suy yếu đuối trầm trọng, lại thêm thiên tai tiếp tục nên càng thêm nguy ngập. Năm 229 TCN, Tần xuất tía đạo quân vì Vương Tiễn, Dương Đoan Hòa cùng Khương ăn năn chỉ huy; thuộc đánh vào Triệu. Tướng mạo Triệu là Lý Mục lãnh đạo quân Triệu che chở ở Phì lũy, cố định không ra đánh. Tần vương bèn đến đem vàng bội bạc đút lót thừa tướng nước Triệu là Quách Khai nhằm hại Lý Mục. Triệu vương vãi tin lời Quách Khai, cho những người bắt giết Lý Mục. Quân Tần ngay tiếp nối phát rượu cồn tấn công, quân Triệu không phòng nổi rồi rã vỡ. Đại quân Tần vây kín đáo thành Hàm Đan, 7 tháng sau hạ được thành, Triệu vương vãi Thiên bị bắt, nước Triệu diệt vong. Cơ hội Hàm Đan thất thủ, anh cùng thân phụ khác người mẹ của Triệu vương là Triệu Gia không chịu hàng, bèn thuộc thủ hạ thân tín chạy cho đất Đại sống phía bắc, từ bỏ xưng vương, đoàn kết với nước Yên, đóng quân sống Thượng cốc để phòng Tần. Tần vương nhận định rằng Đại vương Gia chỉ từ chút tương đối tàn, ko thể tạo ra mối nguy nào, liền chuyển hướng tấn công sang Ngụy và Sở.
Tuy nhiên vào thời điểm năm 227 TCN, sau thời điểm Triệu bị diệt, hoàng thái tử Đan sinh sống nước yên ổn tin rằng chắc hẳn rằng sớm muộn Tần cũng đến quân sang trọng đông tiến công nước mình, đề nghị tính kế cho tất cả những người hành ham mê Tần vương. Bấy giờ có Phàn Ư Kỳ từng là tướng mạo Tần, sau phản nghịch trốn ngoài Tần, cho nước yên nương dựa vào Thái tử Đan. Tần vương căm hờn Phàn Ư Kỳ, muốn lấy đầu ông; môn khách của thái tử Đan là tởm Kha dìm lời đi hành say đắm Tần vương, bèn bàn cùng với Phàn Ư Kỳ. Ông quyết định tự sát, để Kinh Kha lấy đầu mình mang đến dâng, chắc chắn là được tiếp kiến, nhân đó sẽ có thời cơ thích cạnh bên Tần vương. Gớm Kha thuộc một bạn khác là Tần Vũ Dương đem phiên bản đồ nước Yên thuộc đầu Phàn Ư Kỳ mang đến Tần, xin được tiếp kiến Tần vương. Lúc tiếp kiến, cơ hội dâng phiên bản đồ, thanh đoản kiếm cất trong bị lộ ra, gớm Kha bèn xông lên túm rước áo Tần vương vãi định đâm. Mặc dù thế Tần vương vùng lên ngay ra, khiến Kinh Kha đâm trượt. Khi kinh Kha xua đuổi theo vua Tần bên trên điện, Tần vương vãi được những quan trong triều nói liền rút kiếm sau lưng chém kinh Kha bị thương nghỉ ngơi tay. Biết rằng không thể chấm dứt nhiệm vụ, kinh Kha ném thanh chuỷ thủ vào fan vua Tần tuy nhiên trúng vào loại cột đồng. Cuối cùng, quân Tần xông vào giết bị tiêu diệt Kinh Kha.
Việc hành thích khiến Tần vương nổi giận, bèn cử vương Tiễn mang quân tiến công Yên. Nước Yên cùng với nước Đại vừa lòng binh phản kháng quân Tần tuy nhiên không nổi, thua trận ở sông Dịch. Quân Tần tiến mang đến áp giáp kinh đô Kế Thành của Yên; liệu nạm không phòng nổi bắt buộc Yên vương vãi Hỷ thuộc Thái tử Đan bỏ thành chạy sang đất Liêu Đông. Tướng mạo Tần là Lý Tín đem quân tầm nã đuổi, vua Yên hết cách, đành giết thịt Thái tử Đan lấy đầu nộp mang đến quân Tần. Quân Tần giành được đầu hoàng thái tử Đan, gật đầu cho lặng vương giảng hòa, rút quân về để tập trung đánh Ngụy với Sở trước.
Năm 225 TCN, Tần vương cử nam nhi Vương Tiễn là vương Bôn rước quân tiến công Ngụy. Ngụy vương vãi Giả cho những người cầu cứu vãn Tề, mà lại bấy giờ đồng hồ Tề đã hòa với Tần, lại thêm vượt tướng Hậu Thăng được Tần rước vàng bạc tình đút lót, bắt buộc khuyên Tề vương quán triệt quân cứu. Quân Ngụy kháng không nổi quân Tần, rút về nắm thủ trong kinh thành Đại Lương. Vương vãi Bôn bèn cho quân đắp đê sống hạ giữ hai sông Hoàng Hà cùng Biện Hà, nhằm mục tiêu cho nước làm ngập thành. Gặp gỡ đúng thời gian mùa mưa, nước sông dưng cao, lại bị phòng ở hạ lưu không bay được; Đại Lương chính vì như thế bị ngập lụt khiến hàng vạn fan chết. Tường thành những chỗ bị lở, quân Tần theo này mà xông vào hạ được thành. Ngụy vương giả đầu hàng, bị bắt mang về Hàm Dương, nước Ngụy khử vong.
Ngụy đã vong, mục tiêu tiếp theo là Sở, nước ở đầu cuối khả dĩ còn có sức kháng cự với Tần. Mặc dù nước Sở đất rộng, fan đông, tuy vẫn suy yếu nhưng vẫn đáng gờm. Nước Tần tuy từng những lần vượt qua quân Sở, thậm chí sở hữu được cả tởm thành cũ là Dĩnh đô, mà lại để khử hẳn Sở, thì lại là 1 vấn đề khác. Đánh Sở chắc hẳn rằng phải kêu gọi lượng mập binh lính. Tần vương bèn hỏi các tướng xem đề xuất dùng từng nào quân đánh Sở. Lý Tín đáp chỉ cần độ nhị mươi vạn, tuy nhiên Vương Tiễn lại xác minh không có sáu mươi vạn quân thì không khử nổi Sở. Tần vương ngại ngùng việc huy động hầu như toàn bộ quân cả nước, bèn tin theo Lý Tín; cấp cho Lý Tín nhị mươi vạn quân, cử Mông Điềm làm phó, mang quân tấn công Sở. Vương vãi Tiễn thấy Tần vương ko nghe theo mình, bèn xin cáo quan vì chưng tuổi già.
Ban đầu, quân Tần gặp mặt thuận lợi khi tiếp tục thắng quân Sở nghỉ ngơi Bình Dư cùng Lâm Tuyền. Tuy nhiên kế tiếp Lý Tín chạm mặt phải nòng cốt quân Sở vì chưng Hạng yên chỉ huy. Quân Sở dữ thế chủ động tránh va trán với quân nòng cốt của Tần và mong chờ cơ hội phản công. Cùng lúc này, Xương trung bình đang gắng chức vượt tướng bèn bội phản Tần, chiếm một thành sinh hoạt hậu phương quân Lý Tín. Hạng yên bắt được tin, bèn tính kế phục kích quân Tần. Hạng lặng vờ rút quân, khiến Lý Tín đem quân xua theo. Xương trung bình cho quân tập kích từ phía sau, có tác dụng Lý Tín trở tay ko kịp. Quân Tần thua thảm to đề xuất rút chạy, quân Sở thừa gắng đuổi theo, giết 7 Đô úy cùng với nhiều quân Tần. Lý Tín về Tần bị giải pháp chức, Tần vương thân cho nhà yết con kiến Vương Tiễn, mời ông ra làm cho tướng. Tần vương ra quyết định cấp đến Vương Tiễn đầy đủ quân như yêu thương cầu, cử Mông Vũ có tác dụng phó tướng, rước đại binh đánh Sở lần nữa.
Năm 224 TCN, quân Tần lại đột nhập vào đất Sở; vương vãi Tiễn đến đóng quân ngơi nghỉ núi Thiên Trung, khăng khăng không ra đánh, mặc cho Hạng im khiêu khích. Dịp này, quân Tần tuy nhiên xuất đại binh, xâm nhập vào Sở, cơ mà vẫn ở gần Tần, việc đáp ứng hậu bắt buộc rất thuận lợi. Còn về phía quân Sở, Hạng Yên đề xuất đem đại binh phòng cự, nhưng mà hậu cần khó khăn hơn do quốc lực suy giảm, lại sinh sống xa phần nhiều thành trì lớn. Hạng yên cũng không thể cắt đứt hậu cần của quân Tần, bởi một là binh sỹ đã ít hơn, hai là như thế đồng nghĩa với câu hỏi mạo hiểm xâm nhập vào đất Tần - phần lớn nơi chắc hẳn rằng đã được canh rộp cẩn trọng. Hạng Yên chỉ với duy độc nhất vô nhị một biện pháp là dụ mang đến Vương Tiễn ra đánh, mà lại vô ích. Cuối cùng, quân Sở bắt buộc thoái lui sau mấy mon trời. Vương vãi Tiễn thấy thế, lập tức mang đến quân xuất trại truy hỏi đuổi. Quân Sở bị bất ngờ, lại không mạnh bạo tinh nhuệ bằng, ngay tức khắc đại bại. Quân Tần tiến thẳng một mạch mang lại kinh thành lâu Xuân của Sở, bắt sinh sống được Sở vương vãi Phụ Sô. Hạng yên chạy về phía đông, lập Xương trung bình làm vua, quyết phòng Tần. Năm 223 TCN, vương Tiễn với Mông Vũ lấy quân tầm nã đuổi. Quân Sở từ bây giờ chỉ còn chút hơi tàn, quan trọng chống nổi; Xương bình quân tử trận, Hạng im tự sát, nước Sở bị diệt.
Những nước có tác dụng chống cự như Triệu, Ngụy và Sở hồ hết đã diệt vong. Năm 222 TCN, Tần vương vãi cử vương vãi Bôn lấy quân tấn công vào Liêu Đông, tàn phá nốt nước Đại cùng nước Yên. Thời điểm này, không thể một thời cơ nào cho tất cả hai nước này nữa. Đại vương vãi Gia cùng Yên vương tin vui đều bị bắt cả; tàn tích của nhị nước Triệu cùng Yên bị diệt hẳn.
Năm 221 TCN, vương Bôn liên tục thống lĩnh quân Tần đánh vào Tề, tàn phá nốt nước này. Tề vương loài kiến ở ngôi sẽ lâu, mà lại không chống bị gì cả, mà quân Tề cũng hưởng chủ quyền hơn 40 năm, hoàn toàn không bao gồm sức phòng cự. Quân Tần đi mang đến đâu là thành trì của Tề đầu hàng cho đó. Vương vãi Bôn mang lại thẳng ghê thành Lâm Truy cơ mà không chạm mặt phải sự chống cự nào đáng kể. Tề vương con kiến thấy quân Tần đến liền đầu sản phẩm luôn, toàn thể đất đai tô Đông những thuộc về Tần, nước ở đầu cuối trong Chiến Quốc Thất hùng là Tề bị diệt.
Như vậy, tính ra kể từ thời điểm nước Tần thực hiện biến pháp thương Ưởng năm 361 TCN đến khi hoàn tất việc thống duy nhất Trung Nguyên là 140 năm, trải qua 7 đời quân chủ. Tần vương Doanh đó là người hoàn tất việc tiêu diệt các nước chư hầu, nhưng để triển khai nên công trạng đó, phải nói đến các đời Tần Hiếu Công cần sử dụng Thương Ưởng biến chuyển pháp để giúp Tần trở cần hùng mạnh; những đời Huệ Văn Vương và Chiêu Tương vương liên tục lấn chiếm khiến những nước chư hầu suy yếu. Cuối cùng, Tần vương Doanh Chính tiến hành nốt phần bài toán mà phụ thân ông chưa làm được, trong vòng 10 năm tiêu diệt hoàn toàn các nước chư hầu, thống nhất Trung Nguyên làm một.
Năm 221 TCN, nước Tần khử Tề, kết thúc công cuộc hủy hoại các nước chư hầu, lần thứ nhất thống nhất cục bộ Trung Nguyên đằng sau sự cai trị của một quân chủ về tối cao duy nhất. Tần vương cho rằng chiến tích huy hoàng vì thế trước nay không ai có tác dụng được, nên ý muốn cải đổi thương hiệu để tỏ uy cố và quyền lực. Tần vương từ thấy quyền lực vượt bên trên cả Tam Hoàng với Ngũ Đế, bèn ghép hai thương hiệu ấy lại, xưng là “Hoàng đế”; ngoài ra còn phế vứt phép để thụy hiệu, vị cho rằng như thế không đúng nghĩa khi nhỏ nghị bàn về cha, tôi nghị bàn về vua. Tần vương Doanh thiết yếu tự xưng là “Thủy Hoàng đế”, những đời sau cứ liên tiếp theo số mà tính, tự Nhị thế, Tam thế tính đến Vạn nắm Hoàng đế. Việc thống nhất nhân gian đã thành, Tần Thủy Hoàng bắt đầu một loạt những cải cách về hầu như mặt, để củng rứa đế quốc bắt đầu thành hình của mình.
Việc đầu tiên mà Tần Thủy Hoàng thực hiện là xóa khỏi việc phân phong chư hầu. Ban đầu, triều đình đơn vị Tần có khá nhiều người tâu rằng khu đất đai các nước chư hầu bắt đầu bình định mà lại xa xôi, buộc phải lập con cái hoặc người thân tín trong tông thất có tác dụng Vương. Đại khái là học theo phong cách nhà Thương giỏi Chu phân phong chư hầu trước kia. Mặc dù nhiên, Lý tứ phản bác, cho rằng mầm mống loạn lạc đó là từ phân phong chư hầu nhưng ra. Nước Tần tốn bao nhiêu thời gian, sức lực mới thu hết khu đất đai về một, ni sao lại học tập theo mẫu sai rất lâu rồi mà phân phong? Tần Thủy Hoàng cũng nhà trương tương đương Lý Tư, nên đưa ra quyết định không phong chư hầu nữa. Ông chia toàn cục đất đai bên Tần làm cho 36 quận; bên dưới quận phân chia làm những đơn vị hành chính nhỏ hơn nữa như huyện, hương với lý. Mỗi quận sẽ có được các chức quan thống trị do triều đình bổ nhiệm như Quận thú coi xét câu hỏi trị lý của tất cả quận; có các chức Thừa, Úy phụ tá với coi xét các việc binh tốt; đồng thời sẽ có được Giám ngự sử giám xét vớ cả quá trình và quan viên nghỉ ngơi quận theo lệnh Hoàng đế. Quan tiền lại cũng trở thành được bổ nhiệm theo năng lượng và công lao, thay vì chưng theo lối phụ thân truyền nhỏ nối như trước. Thiết chế hành bao gồm này được đặt ra là để tăng tốc tính tập trung và kết nối giữa các khu vực trong đế quốc, tiêu giảm tình trạng cát cứ có thể xảy ra. Ngoại trừ ra, để tránh việc những gia thế cũ của sáu nước mong làm loạn, Tần Thủy Hoàng mang đến thu gom không còn binh khí vượt trong thiên hạ mang lại Hàm Dương, nung rã đúc thành chuông lớn và mười hai tượng fan đồng - mỗi đồ vật nặng tới nghìn thạch (1 thạch tương đương khoảng 72kg). Việc này vừa có tính năng không để lọt binh khí ra bên ngoài phạm vi quân đội, vừa là để miêu tả uy vũ của phòng Tần.
Cải biện pháp tiếp theo của phòng Tần đó là thống nhất những đơn vị giám sát cơ bản và chữ viết cho toàn đế quốc. Khi trước còn triệu chứng hàng chục, hàng trăm ngàn nước chư hầu, thì chữ viết nghỉ ngơi mỗi nước rất nhiều sẽ có sự không giống biệt. Quan lại Tần đi ách thống trị đất đai chư hầu cũ đôi khi không gọi được văn tự trên địa phương, nặng nề làm giỏi việc. Bởi vậy, Tần Thủy Hoàng ra lệnh hồ hết văn bản trên việt nam đều sử dụng một loại văn từ được chuẩn hóa vì chưng Lý Tư, nhờ này mà thống độc nhất vô nhị được chữ viết trên toàn quốc. Bên cạnh ra, những nước cũng có những quy chuẩn đo lường với tiền tệ riêng. Tần Thủy Hoàng đang thống nhất đối chọi vị đo lường và thống kê và tiền tệ trên toàn lãnh thổ. Hoàng đế cũng cho thống duy nhất chiều lâu năm trục bánh xe để tiện bài toán vận đưa đường bộ, xây cất thêm nhiều hệ thống đường sá, kênh mương kết nối những vùng lại cùng với nhau.
Bên cạnh hồ hết cải cách, Tần Thủy Hoàng còn cho phát hành những công trình xây dựng quy mô to lớn lớn. Bấy giờ trong những hiểm họa với công ty Tần đó là các tộc bạn Hung Nô nghỉ ngơi phía bắc. Bởi vì thế, Tần Thủy Hoàng cử tướng mạo Mông Điềm đem quân lên phía bắc trấn thủ, tấn công đuổi người Hung Nô. Bên cạnh ra, ông còn cho xuất bản Trường thành. Trước đây các nước chư hầu sống phía bắc cũng đã từng cho xây các đoạn tường thành có tác dụng công sự phòng thủ, ni Tần Thủy Hoàng huy động hàng chục vạn bạn cho nối đầy đủ đoạn tường đó lại. Bức trường thành này đó là tiền thân của Vạn Lý ngôi trường Thành sau này (các triều đại sau đây đều rất nhiều có xuất bản thêm cùng củng núm Trường thành, bài bản nhất chính là đời bên Minh). Ngôi trường thành bởi vì nhà Tần tạo ra dài khoảng chừng 5000km, trải dài từ Lâm Thao sinh hoạt phía tây mang đến Liêu Đông ngơi nghỉ phía đông; tạo cho một mạng lưới những bức tường chắn thành nối những tuyến che chở ở sông tới rất nhiều vách đá quan trọng vượt qua. Tuy vậy, thực tế thì ngôi trường thành không có giá trị quá to về khía cạnh quân sự, mà có ý nghĩa sâu sắc về mặt phân chia ranh giới hơn. Chắc chắn là nhà Tần cũng không có ý định chỉ mong chờ vào trường thành để ngăn chặn Hung Nô, minh chứng là suốt những năm, Mông Điềm cùng một lượng lớn binh lực vẫn được sắp xếp ở biên giới, vừa để đo lường xây trường thành, vừa nhằm trấn thủ chống Hung Nô.
Một dự án công trình quy mô phệ nữa mà lại Tần Thủy Hoàng mang đến thực hiện chính là đào kênh Linh Cừ. Năm 214 TCN, Tần Thủy Hoàng mang đến xây một kênh đào béo để chuyển động quân lương với vật bốn nhằm phục vụ cho các chiến dịch bình định vùng phía nam. Kênh đào nhiều năm 34 km này điều chuyển mẫu chảy của khối hệ thống sông ngòi giữa khu vực miền bắc và khu vực miền nam Trung Hoa, nối sông Tương cùng với Dương Tử cùng Li Giang rồi lại rã vào Châu Giang. Kênh Linh Cừ nối hai tuyến phố thủy chủ yếu của Trung Quốc, giúp nhà Tần mở rộng cương vực xuống miền tây nam, có mức giá trị lớn lẫn cả về mặt quân sự chiến lược lẫn ghê tế.
Ngoài ra, Tần Thủy Hoàng cũng cho thành lập nhiều hệ thống cung năng lượng điện đồ sộ. Ngay từ dịp trước, mỗi khi diệt chấm dứt một nước chư hầu, Tần Thủy Hoàng hầu như đã cho tất cả những người phỏng theo dáng vẻ cung thất nước đó mà xây dựng bên trên sườn núi phía bắc Hàm Dương, phía nam rất có thể trông xuống sông Vị. Những cung năng lượng điện được nối với nhau và có rất nhiều lầu gác, của nả hay báu vật thu về đông đảo được nhằm cả vào đó. Năm 212 TCN, Tần Thủy Hoàng thường xuyên cho xây dừng thêm cung điện - đó là cung A phòng (hay còn gọi là cung A Bàng). Theo Sử ký, mong tính số fan được điều đi xây cung A phòng và sau này là lăng tuyển mộ Tần Thủy Hoàng ngơi nghỉ Ly Sơn lên đến mức hơn 70 vạn người. Cũng theo Sử ký, riêng rẽ phần tiền sảnh của cung A chống rộng đến tầm chiều từ Đông thanh lịch Tây dài hơn 800m, chiều từ phái mạnh sang Bắc dài thêm hơn nữa 150m, hoàn toàn có thể ngồi được hàng ngàn người. Ngay lập tức từ khi xây dựng, cung A chống đã là 1 trong công trình khiến tranh cãi, làm hao tiền, tốn của, kiệt quệ sức dân và đóng góp thêm phần khiến dân bọn chúng thêm ân oán hận Tần Thủy Hoàng. đồ sộ của hoàng cung này quá lớn, đến mức thực chất Tần Thủy Hoàng chết giẫm khi nó còn không được xây xong.
Tham vọng của Tần Thủy Hoàng là tạo nên một đế quốc vĩ đại, vị thế ở kề bên những công trình xây dựng quy mô lớn; hoàng đế cũng mang đến quân xâm lăng các vùng khu đất ở phía nam giới để không ngừng mở rộng lãnh thổ. Ban đầu, quân Tần gặp nhiều thất bại bởi vì địa hình và khí hậu, cộng với câu hỏi vận gửi quân lương gặp mặt khó khăn. Nhưng mà rồi nhờ bao gồm kênh Linh Cừ, chiến dịch lần hai thu được không ít thành quả. Quân Tần lấy được nhiều vùng khu đất đai thuộc những tỉnh phân tách Giang, Quảng Đông, Quảng Tây, Vân Nam thời nay cùng một trong những phần vùng đất hiện thời thuộc miền bắc bộ Việt Nam. Tần Thủy Hoàng sau đó liền đến dời rộng 10 vạn tù nhân và bạn bị cầm tù đến đấy để khai khẩn.
Cuối cùng, trong những sự việc danh tiếng nhất liên quan đến Tần Thủy Hoàng chính là việc “đốt sách, chôn nho”. Vấn đề này hay được đời sau mang lại là trong số những hành động tàn ác nhất của Tần Thủy Hoàng, càng xác định thêm cho ý kiến coi ông là “đệ nhất bạo chúa”. Cố kỉnh nhưng sự thật liệu có dễ dàng và đơn giản như bọn họ hay nghĩ? Tần Thủy Hoàng đã đốt đông đảo sách nào, với quy tế bào ra sao? Tần Thủy Hoàng chôn nho, vậy thì ông cho chôn hồ hết ai?
Đầu tiên, thực ra cần phải xác định rằng việc “đốt sách, chôn nho” là có thật. Nhưng nguyên nhân Tần Thủy Hoàng lại mang đến đốt sách? thực tế người lời khuyên việc này là quá tướng Lý Tư.

Xem thêm: Bốc hỏa ở phụ nữ không chỉ là một cơn giận, giải mã hội chứng psm


Năm 213 TCN, quan đại phu Thuần Vu Việt một lần nữa đặt lại vấn đề phân phong chư hầu cho các con mẫu và tông thất. Vượt tướng Lý tư bèn dâng thư can gián, cả quyết rằng vấn đề phân phong chư hầu là mẫu hại đến đế quốc. Trong thư, Lý tứ viết rằng:
Nay thánh thượng sáng lập nghiệp lớn, thiết kế xây dựng công tích muôn đời, chũm nhiên chẳng bắt buộc điều nhưng hạng Nho sinh đần độn đọc nổi. <...> hồi xưa chư hầu đấu đá, dùng hậu lễ chiêu vời kẻ sĩ du thuyết; nay trần giới đã yên ổn định, pháp lệnh xuất ra xuất phát từ 1 nơi, trăm họ trong nhà dốc mức độ vào nghề nông, nghề công, kẻ sĩ thì nên cần học tập pháp lệnh và đầy đủ điều cấm. Thay mà giờ đây bọn Nho sinh không coi tín đồ nay là thầy, lại đi theo thời cổ, huỷ báng đương thế, mê hoặc đầu đen. Thần là quá tướng tư liều bị tiêu diệt dâng lời rằng: Thời cổ trần gian rời rộc rạc rối loạn, chẳng ai có thể thống nhất, bởi vậy chư hầu bên nhau nổi lên, trao đổi đều khen xưa cơ mà chê nay, đánh vẽ cho phần nhiều lời mang dối để triển khai loạn sự thực. Bạn ta đề cao cái mình lén học tập được, với ra chê trách chế độ mà thánh thượng lập nên. Nay hoàng đế đã tuyệt nhất thống thiên hạ, vạch rõ black trắng, biến hóa độc tôn. Lũ giữ cái học vấn riêng biệt lại a dua nhau chê bai pháp chế với giáo hóa, hễ nghe bao gồm pháp lệnh ban xuống liền với sở học của chính bản thân mình ra nghị luận, khi vào chầu thì với lòng chê mỉa, lúc ra bên ngoài lại buôn chuyện nơi ngõ xóm. Họ nói phét cốt mong lập danh, đưa dị nghị để tỏ mình cao kiến, còn dẫn dắt kẻ dưới bên nhau móc mỉa. Việc như vậy mà không chống cấm, uy cụ của đại vương sẽ suy bớt ở trên, phe cánh sẽ có mặt ở dưới. Vì vậy ngăn cấm là ưng ý đáng.
Như vậy, bạn có thể thấy rằng kỳ thực những cách tân về mặt thể chế thiết yếu trị của Tần Thủy Hoàng gặp mặt phải không ít sự phòng đối trường đoản cú “Nho sinh”. Giỏi nói cách khác, những người theo Nho gia cực lực bội nghịch đối Tần Thủy Hoàng. Nước Tần nhà trương trị quốc bằng Pháp gia, và Tần Thủy Hoàng còn triệt để tiến hành điều này hơn; mà tứ tưởng của Pháp gia đối chọi hoàn